Chỉ cần đi chậm lại một giây thôi

Chỉ cần đi chậm lại một giây thôi

2018-07-30 21:58:20.0 1708

Hậu quả đằng sau những vụ tai nạn để lại là vô cùng nghiêm trọng, con mất cha, vợ mất chồng, cả gia đình mất đi hạnh phúc và tương lai.

 

Cuộc sống hiện đại với nhịp sinh hoạt hối hả, dường như ai cũng tất tả vội vàng trong từng việc làm, từng suy nghĩ và hành động. Khi tham gia giao thông cũng vậy, nhiều người khi gặp tai nạn, va chạm, quẹt xe đều đổ lỗi tại tôi sắp muộn giờ làm, muộn giờ đón con, muộn giờ đi thi… nên đi nhanh quá. Và cũng vì những vụ tai nạn như vậy mà mâu thuẫn nảy sinh, cãi vã thậm chí còn đánh nhau sứt đầu, mẻ chán, có khi còn mất mạng chỉ vì “mày làm xước xe tao, mắt màu mù à mà làm vỡ gương xe của tao, vân vân và mây mây”. Hậu quả đằng sau những vụ tai nạn để lại là vô cùng nghiêm trọng, con mất cha, vợ mất chồng, cả gia đình mất đi hạnh phúc và tương lai.

 

 

Khi đi xe khách tôi vẫn thường để ý đến câu khẩu hiệu trên tấm lô gô gắn trước mặt lái xe: “ Nhanh một phút, chậm một đời” nhưng chẳng mấy người khi tham gia giao thông hiểu được ý nghĩa của câu nói đó và vẫn mặc nhiên phóng xe với tốc độ cao, lạng lách, đánh võng, cố gắng vượt mặt người khác để chứng tỏ mình đi xe giỏi. Để rồi gánh nặng nỗi đau tàn phế, thương vong đến suốt cuộc đời. Mà nếu chỉ cần bạn đi chậm lại một giây thôi, bạn đã có thể giữ vẹn thân thể của mình, giữ trọn niềm vui, hạnh phúc của cả gia đình mình.

 

Tôi có một người bạn thân thời đại học tên là Vỹ vừa mất cách đây 2 tuần vì tai nạn giao thông. Thuở còn học chung với nhau mỗi lần đi chơi, đi học cùng nhau trên chiếc xe Wave của Vỹ tôi đều rất lo lắng cho sự an toàn của bản thân, bởi vì cậu ấy đi xe rất nhanh và luôn coi thường những người đi chậm, những người tuân thủ luật giao thông. Là bạn thân với nhau, tôi nhiều lần khuyên nhủ Vỹ hãy đi chậm lại, trước hết là đảm bảo an toàn cho bản thân mình, sau là những người cùng tham gia giao thông. Nhưng Vỹ không nghe và còn bĩu môi bảo tôi, đàn bà nhiều chuyện, nếu sợ thì đừng đi.

 

Rồi Vỹ lập gia đình và có con, chúng tôi vẫn thường xuyên qua lại với nhau như ngày còn đi học. Tôi và vợ cậu ấy nói chuyện khá hợp nhau nên tôi cũng trở thành bạn thân của cả hai người. Có lần Ly (vợ Vỹ) phàn nàn với tôi: “Anh Vỹ đi xe nguy hiểm lắm chị ạ, chở con nhỏ đi đường mà cứ phòng bạt mạng. Em bảo anh đi chậm anh còn chửi em lắm chuyện. Bây giờ tai nạn giao thông nhan nhản, em sợ những rủi ro sẽ xảy ra với gia đình em. Em có bàn với anh Vỹ về việc tham gia bảo hiểm nhân thọ để dự phòng cho cuộc sống nhưng anh không thèm quan tâm những gì em nói”, nói rồi Ly thở dài cái thượt. Tôi hoàn toàn có thể hiểu được cảm nhận của Ly lúc đó, bởi cuộc sống này có nhiều bất trắc mà chúng ta chẳng bao giờ lường trước được.

 

 

Vậy mà, mấy tháng sau tôi đã nghe tin Vỹ qua đời vì va chạm với xe ô tô chở khách đang đi với tốc độ lớn khi cậu cố gắng vượt đèn đỏ sang đường. Đám tang đưa tiễn Vỹ, vợ con cậu ấy đã khóc rất nhiều. Nhìn những giọt nước mắt tuôn trào của Ly tôi vừa thương cô ấy, vừa giận Vỹ. Là người trụ cột kinh tế trong gia đình mà không biết suy tính, lo toan cho cuộc sống, để rồi bây giờ người phải gánh chịu hậu quả là vợ con mình. Nếu Vỹ chỉ cần đi chậm lại một giây thôi thì cậu đã không ra đi như vậy. Không biết những ngày tháng sau mẹ con Ly sẽ phải sống ra sao?

 

Hifawe



Vui lòng đăng nhập để bình luận.